Saturday, October 24, 2015




4 lý do Trung Quốc không thể thắng Việt Nam bằng chiến tranh

Binh sĩ Trung Quốc thao tác với giàn phóng rocket trong một cuộc tập trận. Ảnh:
Binh sĩ Trung Quốc. Ảnh: SINA
Lý do thứ nhất, theo tác giả, là sự lão luyện, thiện chiến của quân đội Việt Nam.
 Tác giả cho rằng, giới lãnh đạo Trung Quốc dám gây chiến, nhưng với những hạn chế hiện tại, Bắc Kinh không thể tiến hành chiến tranh với bất kỳ quốc gia láng giềng nào.
Nếu Trung Quốc phát động chiến tranh với Việt Nam, họ sẽ rơi vào cái bẫy. Cuộc chiến với Việt Nam năm 1979 đã cho thấy Trung Quốc hao tiền, tốn của và sinh mạng như thế nào. Chỉ riêng trong trận Lão Sơn, mỗi tuần Trung Quốc bắn gần 200.000 quả đạn pháo, nhưng lại mất từ 4.000 đến 8.000 lính.
"Quân đội Việt Nam sử dụng chiến thuật chiến tranh du kích rất lão luyện. Họ sẽ đánh bại chúng ta bằng cuộc chiến tiêu hao từ từ cho đến khi chúng ta thất bại. Chúng ta không thể khinh thường họ. Người Mỹ đã hết sức sai lầm khi tuyên bố 'đưa Việt Nam về thời kỳ đồ đá' và Việt Nam đã đáp lại bằng câu nói 'chúng tôi đã bước vào thời kỳ đồ nhôm' (xác máy bay Mỹ). Vì vậy Trung Quốc không thể chiến thắng bằng cách gây ra chiến tranh", tác giả lập luận.
Môi trường chính trị quốc tế là yếu tố thứ hai
. Khi gây ra cuộc chiến tranh với Việt Nam, Trung Quốc sẽ lần đầu tiên đối mặt với sự lên án một cách gay gắt từ dư luận phương Tây, Mỹ cũng như Nhật Bản.
Không những thế, việc gây chiến với Việt Nam sẽ làm cho Trung Quốc mất chỗ đứng trên trường quốc tế. Các nước trên thế giới sẽ lên án Trung Quốc vì sức mạnh truyền thông nằm trong tay các nước phương Tây và trong cuộc chiến truyền thông Trung Quốc hoàn toàn bị động. Cuộc chiến sẽ làm cho Trung Quốc suy yếu dần. Các lực lượng thù địch sẽ thừa cơ can thiệp vào trung Quốc.
Thứ ba, Trung Quốc phải đối mặt với vấn đề thù trong giặc ngoài.
Trong khi nhiều vấn đề rất lớn vẫn còn tồn tại ngay trong nội bộ giới lãnh đạo, Trung Quốc lại đang phải đối diện với một vòng vây hình chữ C của các thế lực ở bên ngoài.
Nếu Bắc Kinh sử dụng những lực lượng tinh nhuệ nhất, hiện đại nhất để đối phó với Việt Nam thì ở những khu vực khác trên lãnh thổ Trung Quốc, lực lượng sẽ yếu và mỏng hơn. Bắc Kinh sẽ đối mặt với điều cấm kỵ trong binh pháp: Đối mặt với hai mặt trận cùng lúc. Người ta có thể dự đoán rằng, khi Trung Quốc khai chiến với Việt Nam thì Đài Loan sẽ tận dụng thời cơ để hành động ngay. Lúc đó Trung Quốc không thế chiến thắng trên mặt trận Đài Loan vì Mỹ sẽ hậu thuẫn Đài Bắc. Cũng nhân dịp ấy, Nhật Bản sẽ kiểm soát hoàn toàn quần đảo Điếu Ngư/Senkaku, Trung Quốc sẽ không thể kiểm soát Triều Tiên, Ấn Độ chiếm khu vực tranh chấp và thôn tính miền nam Tây Tạng.
Thứ tư,
Trung Quốc không thể lấy bài học của Mỹ tại Lybia hay bài học của Nga tại Gruzia bởi vì họ không chỉ mạnh hơn Trung Quốc mà cũng không có những vấn đề lớn phức tạp với các nước láng giềng. Tình hình chính trị trong nước của họ cũng ổn định. Do đó họ không phải lo lắng từ áp lực của bên ngoài và nội bộ để có thể giành chiến thắng.
Trong cuộc chiến Iraq, Afghanistan - những quốc gia sa mạc - Không quân Mỹ có thể oanh kích kẻ thù dễ dàng, trong khi Georgia vốn chỉ là một khu vực bằng phẳng cách Nga 36 km nên lực lượng cơ giới Nga có thể kiểm soát nhanh chóng.
Nhưng Việt Nam là đất nước mà đồi, núi chiếm tỷ lệ lớn trong diện tích lãnh thổ. Pháp, Mỹ và cả Trung Quốc từng nếm trải những thất bại đau đớn tại đây. Một cuộc chiến với Việt Nam sẽ hết sức khó khăn. Việt Nam rất lão luyện trong chiến tranh du kích nên việc sử dụng tên lửa, máy bay chiến đấu là chiến lược ngu ngốc! Các đơn vị cơ giới (của Trung Quốc) sẽ không thể tiến bởi các dãy núi. Vì vậy, chắc chắn họ sẽ rơi vào một cuộc chiến tranh tiêu hao kéo dài.
Theo Hồ Trung Nghĩa/Infonet 

Sunday, October 11, 2015







Tả Thị lang bộ Hộ Đường Trụ dâng sớ can gián về việc đánh An Nam như sau:
…………………………………………………………
Nếu bảo rằng An Nam là đất cũ của Trung Quốc, nên nhân lúc loạn chiếm đi. Thần khảo Mã Viện nam chinh, đến được Lãng Bạc quan quân chết gần nữa. Nhà Hán dựng Đồng Trụ làm giới hạn, gần với phủ Tư Minh ngày nay.
Vào năm Vĩnh Lạc [1407-1408 ] thứ 5 bình Giao Chỉ; năm sau Giản Định tiếm hiệu nỗi lên, đến năm thứ 8 [ 1410-1411 ] Trần Quí Khoách làm phản; rồi các thổ dân hưởng ứng theo, chỉ còn một thành Giao Châu an toàn! Năm thứ 11 [ 1413-1414 ] Trần Quí Khoách bị bắt, Trần Nguyệt Hồ lại làm phản; rồi năm Tuyên Đức thứ 2 Lê Lợi làm phản. Các quan văn võ của ta bị chết rất nhiều, như bọn Lưu Tử Phụ, Hà Trung, Dịch Tiên, Lý Nhiệm, Cố Phúc vv.. Quân sĩ, của cải vật chất tổn thất có đên mấy chục vạn; làm kiệt sức lực Trung Quốc hơn 10 năm, chỉ được cái tiếng thu phục được một số quận huyện trong mấy năm. Còn các triều đại khác, đánh mà không thắng như Tống Thái Tổ, Tống Thần Tông, Nguyên Thế Tổ, Hiến Tông thì quân đội chôn vùi, uy danh thương tổn. Các sự kiện kê ra như tấm gương sáng có thể soi,.